Đọc thử – Có phải bác sĩ nói gì cũng phải nghe
✽✽✽✽✽✽
Có phải bác sĩ nói gì cũng phải nghe
Tôi muốn nói đến việc thái độ của bác sĩ với bệnh nhân, bởi xưa nay bệnh nhân ở Việt Nam mặc định một cách “hồn nhiên” rằng: Bác sĩ nói gì phải nghe. Đó là một thứ “bần cùng hóa trí tuệ” chẳng do ai mang lại mà do chính bệnh nhân rước vô mình.
Tiếp đến cái thời Thạc sỹ, Tiến sỹ, Giáo sư… Chẳng biết tự bao giờ người dân họ mặc định rằng Thạc sỹ, Tiến Sỹ phải giỏi hơn bác sĩ, thậm chí còn khoe được những người đó điều trị như một sự “sang chảnh” nhưng nếu có cắc cớ mà hỏi bệnh nhân rằng “ông/bà có biết cái bằng thạc sỹ, tiến sỹ dùng để làm gì không?” Tôi cam đoan họ “ngọng”
Cái bệnh sợ bác sĩ nó ngấm vô đầu dân Việt Nam từ lâu lắm rồi. Họ không biết bác sĩ ở nước ngoài đối xử với bệnh nhân như người bạn, như khách hàng. Bao giờ khám bệnh bác sĩ cũng đứng dậy rời khỏi ghế, đi ra tận phòng đợi của bệnh nhân, gọi tên bệnh nhân, chào, bắt tay, mời vô… rất lịch sự.
Ai cho phép ở Việt Nam bác sĩ có quyền mắng chửi bệnh nhân? Ai cho phép bác sĩ không trả lời những thắc mắc của người bệnh? Chắc chắn ở nhà trường Y khoa không ai dậy điều đó, chỉ tại bệnh nhân tự làm mình “ngu đi, hèn đi” khi không dám phản ứng lại. Cũng chỉ tại bệnh nhân nên mới có cái thứ “khám tiến sỹ, khám giáo sư”
Đừng trách ai hết? Bệnh nhân hãy tự trách mình rằng: Tại sao tôi cũng là con người lại để cho kẻ khác xỉ vả, chửi mắng tôi?
Khi bạn đặt được câu hỏi đó thì cũng là lúc bạn biết trả lời rồi đó. Tại sao bạn không đi khám bác sĩ khác? Bác sĩ ở Việt Nam không có thiếu, sao bạn lại đâm đầu vô ông bác sĩ này để mang nhục vô người.
Còn nói về chuyên môn. Nếu một bác sĩ da liễu nói chế nhạo tôi rằng “bệnh ung thư cầm chắc chết” thì tôi sẽ nói: Anh dám thi với tôi chữa một bệnh nhân ung thư vòm hầu giai đoạn 1 với anh chữa một bệnh nhân bị xơ cứng bì, xem bệnh nhân của ai sống thọ hơn. Đừng nói đến những ung thư vú, ung thư cổ tử cung, ung thư tuyến giáp, ung thư thanh quản… là những ung thư phải chữa khỏi. Bệnh nhân đâu có biết những điều này và tôi dám chắc cả ông bác sĩ này cũng không biết. Vì chẳng có bà bệnh nhân xinh đẹp nào lại vạch vú, vạch cổ tử cung ra khoe với ông ta rằng tôi đã chữa ung thư khỏi.
Nhưng bác sĩ Da liễu lại rất giỏi bịp. Tôi đã từng thấy bác sĩ da liễu tán thuốc kháng sinh với corticoide cho bệnh nhân bị eczema nhiễm trùng bôi, kèm thêm thuốc uống (cắt rời, đóng bao). Chẳng bệnh nhân nào biết diễn tiến tự ổn định (chứ không thể khỏi) của 1 vết eczema thế nên bác sĩ ta tha hồ gạt.
Tôi nghe nói ông bác sĩ này cũng trộn trộn, gói gói như thế. Các bạn nào đã từng là bệnh nhân hay đang là bệnh nhân của ông ta hãy mang 1 hộp thuốc mà ông ta bán cho đến Viện kiểm nghiệm ở TP. HCM xin phân tích các chất trong đó. Tôi cam đoan rằng trong đó có Corticoide và các bạn sẽ đọc thấy corticoide có hại cho da của bạn như thế nào nếu dùng không đúng cách.
✽✽✽✽✽✽