Chia sẻ kinh nghiệm điều trị ung thư phổi – Tập 4

MỤC LỤC CÁC CHỦ ĐỀ THẢO LUẬN

Vợ em bị ung thư phổi, các bác có biết ở đâu chữa được không?

Như đầu đề em đã nói, vợ em năm nay 40t, bị ung thư phổi di căn sang xương, nhà cháu thì quyết tâm còn nước còn tát, các cụ biết ở đâu chữa được hoặc kéo dài sự sống cho vợ em thì báo cho em biết với.

Mama em cũng bị K phổi, khám các kiểu các nơi gần 2 năm mới phát hiện ra. Lúc ấy đã sang giai đoạn 4A, mổ bóc tách và cắt một phần phổi trái. Lúc đấy đấu tranh tư tưởng ghê lắm! Hai mẹ con ngồi ở sân Viện 108 trước khi quyết định đồng ý mổ là một quyết định khó khăn nhất đời em. May mắn là nhờ mẹ em có niềm tin và nghị lực rất cao, các Bác Sĩ trong viện cũng rất tận tâm và dùng thuốc kết hợp với hóa trị mà mẹ em khỏe đến hiện nay được hơn 3 năm rồi.

Mẹ em phát hiện K giáp năm 2007 (lúc phát hiện ra thì cũng tương đối muộn nhưng cái bệnh này em nghe nói hầu như di căn quanh cổ thôi). Mẹ em mổ lần đầu vào tháng 7 cùng năm lấy được 09 cái hạch. Được Bác Sĩ Lương mổ (bác này mổ hàng đầu tại bệnh viện nội tiết). Sau đó, mẹ em sang điều trị chất phóng xạ I131 tại Bệnh Viên 108, nhưng uống nhiều lần thì chỉ số td gì đó – đại ý là không giảm mà vẫn tăng → bệnh không đỡ.

Em đã lăn lộn với cái bệnh này nhiều năm rồi nên có nhiều kinh nghiệm có gì cụ cứ pm cho em. Thành thực mà nói đã di căn thì cũng hơi mệt, ung thư phổi là loại lục phủ ngũ tạng nên nó mệt hơn các thứ khác. Tuy nhiên rất may là tất cả các loại di căn thì sang xương là nhẹ nhất cụ à (cái này em không tự kết luận mà đây là Bác Sĩ nói và đã qua thực tế kiểm định) cụ nên lạc quan để giúp bác nhà chiến đấu với bệnh tật.

Em xin lỗi phải bới lại cái thớt này vì tình hình bố em cũng đang bị K phổi ạ. Nhà em vẫn dấu không cho biết bố em biết (vì lần hóa trị thứ 2 bố em nói với mẹ em “mấy người ở bệnh viện biết mình ung thư thì về nhà đi chứ nằm với điều trị làm gì” nhà alo cho em mà đau lòng quá), nhưng gần đây có vẻ biết tình trạng bệnh của mình hay sao mà bố em nói không muốn đến viện nữa, cũng chỉ nằm 1 chỗ, cứ bần thần thế nào ấy. Hỏi thì chỉ nói là không ngủ được.

Chi sẻ với cụ chủ. Em có cô em họ sinh năm 1973 cuối năm trước phát hiện K phổi (biểu mô), sau đó 1 tháng di căn sang xương, nó ăn ruỗng xương làm cho thân dưới không cử động được mặc dù vẫn có cảm giác. Nhà Đông Tây y kết hợp, nào là đu đủ, thuốc nam đủ kiểu… Tây y thì vào Bạch Mai, trong đó có một trung tâm gì đó rất hiện đại, nghe nói thế giới có gì là đó có hết (xã hội hóa mà).

Ông cụ nhà em bị K phổi tế bào biểu mô, lúc phát hiện ra đã giai đoạn cuối. Đầu tiên nghe lung tung vào Yhct quân đội bị thằng Bác Sĩ dỏm nó bảo đừng sinh thiết làm gì cứ mua thuôc của nó mà uống. Nó bán cho lọ Geftinat ấn độ 36 triệu (mua ngoài 8-10 triệu) với một đống thuốc khựa. Uống vào ngày càng nặng thêm. Khi phát hiện ra bịp bợm nhà em đưa cụ vào Bạch Mai. Làm sinh thiết, chụp PeT ct, hóa trị xạ trị đủ cả được gần 2 năm thì mất.

Bố em bị K tụy, mới mất năm ngoái, vừa làm giỗ đầu cho cụ. Ở xứ vịt mình khi phát hiện ra K đã là giai đoạn cuối, như bố em làm các xét nghiệm ở viện Hữu nghị Việt Xô, mới đầu tưởng tắc tuyến tụy khi mổ ra mang 1 mẩu con của đoạn tắc ấy sang Viện K xét nghiệm tức thời Bác Sĩ Viện K báo về là K chứ không phải lành tính thế là Bác Sĩ đóng ổ bụng vào không làm gì hết. Bạn U em là Bác Sĩ Viện K, mới về hưu nên biết rất rõ đã dính K là… mặc dù xạ trị, sang sinhgapo… cũng chỉ kéo dài một thời gian, trong khi ấy tác dụng phụ của xạ trị là nôn ọe, rụng tóc, tâm lý của người bệnh, tất cả cô, chú anh chị em nhà em thống nhất với nhau là giấu bố em để ông sống thoải mái được chừng nào tốt chừng ấy. Tâm lý thoải mái, đi đâu bố em cũng hỉ hả khoe mọi người: may quá cả phòng bị K mỗi tôi không bị. Bố em sống vui vẻ, lạc quan các con cho đi chơi khắp nơi trong nam ngoài bắc được gần 3 năm bố em mới mất.

Bố em bị ung thư phổi, em nhờ các cụ một chút ạ… gấp quá.

Bố em ung thư phổi, sáng nay Viện K có quyết định chuyển bố em xuống K2 cơ sở tam hiệp và chỉ định xạ trị… các cụ các mợ ai có kinh nghiệm chọn máy xạ trị, hay lựa chọn máy xạ trị, hay kinh nghiệm điều trị tại viện k2 không ah? vì ung thư là bệnh rất trường kỳ, em muốn biết để chuẩn bị tiền và hướng điều trị cho bố em tốt nhất ạ…!

Em xin kể cccm câu truyện chị gái em điều trị tại K1. Đầu tiên là chuyện cái máy xạ trị, được một số YBS giới thiệu máy 1, 2, 3 cấp độ tốt tăng theo stt. Trong đó máy 1 thì chị phí phải đóng ít nhất do máy là thiết bị của viện (không có join gì gì đấy) và cũng là máy hay hỏng cũng như việc sửa chữa hơi bị lâu. Bên khoa xạ em không có người quen đồng thời xét đến khả năng tài chính nên lựa chọn máy 2. Quá trình xạ trị lân là tìm hiểu mới biết là máy nào cũng giống nhau hết, “hỏng” theo chu kỳ tức là phải thay thế linh kiện và bảo dưỡng định kỳ giống nhau nhưng máy 1 thì được sửa lâu nhất, các máy khác sửa cái rẹt.

Có nên buông?

Bác em người hà tĩnh, hơn 1 năm trước phát hiện K phổi (loại K phổi tế bào không nhỏ). Do hoàn cảnh nên sau khi khám chụp chiếu tại Bệnh Viên Bạch Mai, thì về Bệnh Viên Hà Tĩnh xạ trị. Nay khối u đã lan sang não, bên phải người bị liệt, giọng yếu, nói không rõ lời. Bác Sĩ điều trị tư vấn một là chuyển tuyến lên Bạch Mai, hai là đưa về vì Bệnh Viên không còn khả năng can thiệp.

Ba em bị ung thư phổi giai đoạn cuối.

Khoảng 2 tuần nay ba em có bị đau bụng đi khám ở Bệnh Viện gò vấp người ta thấy có sạn thận và 1 vết sạm nhỏ ở phổi. Sau đó nhà em xin chuyển lên Bệnh Viện phạm ngọc thạch (bệnh viện chuyên về phổi) làm hết các xét nghiệm, sinh thiết. Sáng có kết quả thì Bác Sỹ nói bị ung thư phổi giai đoạn cuối đã di căn và chỉ còn sống được 6 tháng, cũng có thể là 2 3 tháng. Em thực sự shock các thím ạ. Trước giờ ba em vẫn khoẻ không có dấu hiệu gì luôn mà nay đùng cái ung thư. Em vẫn chưa tin được vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh.

Vui quá! Ba mình khỏi ung thư màng phổi.

Từ lúc mà hay tin ba mình bị ung thư màng phổi, mình không khỏi ngỡ ngàng, hụt hẫn và đâm ra chán nãn vô cùng. Số mạng đã đến hay sao? Ba mình đó giờ không làm việc gì ác cả, rất hiền là đằng khác, nhưng vẫn cố nén nỗi đau để đưa ba đi Bệnh Viện Phạm Ngọc Thạch điều trị, mặc dù chả có hy vọng cho lắm khi Bác Sỹ đã đề là “K Phổi giai đoạn IV”, tức là giai đoạn cuối.

Ba mình cũng bị ung thư trực tràng. và ba mình mất rồi từ lúc phát hiện bệnh đến lúc mất là đúng 100 ngày, đang ở giai đoạn 1 Bác Sỹ bảo mổ sẽ sống thêm được chục năm, mổ lần đầu tiên xong, 18h sau bị chảy máu trong, phải tháo vết mổ ra để khâu. được thêm 2 ngày thì vết thương tự nhiên bung ra tiếp, phải đặt ống dò. rồi mấy ngày sau vết thương lại bung ra tiếp.

Bữa tết ba mình có dấu hiệu rồi, có cục u gì đó ở cổ mà nói không ra tiếng. lúc đó mình cứ nghỉ là chắc ba bị viêm họng gì đó thôi. (Ba em uống rượu với thuốc lá nhiều lắm, đau ốm liên miên và nhắc mãi ổng vẫn không chịu bỏ, ổng nghiện rượu như ma túy luôn rồi ạ). Bẵng đi một thời gian, khi đó mình vào Sài Gòn học được gần 1 tháng rồi, lúc đó nhận được hung tin là ba bị ung thư phải ra Hà Nội chữa trị, lúc đó mình chỉ biết nghe và hằng đêm cầu nguyện cho ba thôi (em không theo đạo gì đâu).

Ba của mình bị ung thư rồi các bác ạ.

Ba mình chắc là bị ung thư rồi các bạn ạ. Lại phổi nữa chứ. Hôm nay đi lấy kết quả ở Bệnh Viện K về. Mình không dám xem kết quả. Chị mình bảo mình chuẩn bị lo cho gia đình được rồi Ba mình cũng hút thuốc nhiều nữa. hồi nãy gọi cho Ba thây ba vẫn nói chuyện bình thường (ba mình lúc nào cũng vui tính mà) cơ mà mình biết là bị rồi. Bệnh này không chữa được phải không các bác. Em nghe bảo là nếu Hoá xạ trị thì cũng kéo dài thời gian thêm vài tháng. mà lại làm cơ thể đau đớn nữa, hic. Giờ gia đình em đang phân vân không biết nên để bố ở nhà dùng thuốc nam hay là đi xạ trị nữa?

Ông mình cũng bị ung thư phổi. Thấy bệnh viện bảo không chữa được, vì ông 70 rồi nên không mổ được, xạ trị lại càng không. Thế là cả nhà đưa ông về. Ông thik sống ở đâu thì chiều ông, nhà ai cũng được, ông về quê thì cử người về ở với ông, ông thích ăn gì thì mua cho ông. Ông mình cũng tâm lý thoải mái, không nghĩ nhiều đến bệnh tật. Bác sĩ nói chỉ được tối đa là 1 năm, vậy mà ông mình qua được 5 năm.

Hiện mẹ tôi bị ung thư phổi. Chụp cắt lớp cho thấy khối u dài 3,8×2,8 tại động mạch chủ nên không thể mổ, cũng rất khó làm sinh thiết vì nguy hiểm đến tính mạng và tỉ lệ thành công không cao. Bác Sỹ người nhà làm ở Bệnh Viện K cũng khuyên không nên làm sinh thiết vì dù làm thành công thì phương pháp tiếp theo là hóa trị, phác đồ rất mơ hồ và người bệnh sẽ rất mệt. Do mẹ tôi đã 63 tuổi, thể trạng không được khỏe lắm nên tôi cho mẹ về chữa bằng thực dưỡng. Trước khi đến với thực dưỡng, mẹ tôi uống hai loại thuốc nam. Một là: Bán Chi Liên + Bạch Hoa Xà Kiết Thảo (uống sáng tối) và Hai là Xạ Đen (uống như nước hàng ngày).

Bấm Vào Đây Để Vào Thư Viện

✽✽✽✽✽✽